chương

  1. 1
  2. 2
  3. 3
  4. 4
  5. 5
  6. 6
  7. 7
  8. 8
  9. 9
  10. 10
  11. 11
  12. 12
  13. 13
  14. 14
  15. 15
  16. 16
  17. 17
  18. 18
  19. 19
  20. 20
  21. 21
  22. 22
  23. 23
  24. 24
  25. 25
  26. 26
  27. 27
  28. 28
  29. 29
  30. 30
  31. 31
  32. 32
  33. 33
  34. 34
  35. 35
  36. 36
  37. 37
  38. 38
  39. 39
  40. 40
  41. 41
  42. 42
  43. 43
  44. 44
  45. 45
  46. 46
  47. 47
  48. 48
  49. 49
  50. 50
  51. 51
  52. 52
  53. 53
  54. 54
  55. 55
  56. 56
  57. 57
  58. 58
  59. 59
  60. 60
  61. 61
  62. 62
  63. 63
  64. 64
  65. 65
  66. 66
  67. 67
  68. 68
  69. 69
  70. 70
  71. 71
  72. 72
  73. 73
  74. 74
  75. 75
  76. 76
  77. 77
  78. 78
  79. 79
  80. 80
  81. 81
  82. 82
  83. 83
  84. 84
  85. 85
  86. 86
  87. 87
  88. 88
  89. 89
  90. 90
  91. 91
  92. 92
  93. 93
  94. 94
  95. 95
  96. 96
  97. 97
  98. 98
  99. 99
  100. 100
  101. 101
  102. 102
  103. 103
  104. 104
  105. 105
  106. 106
  107. 107
  108. 108
  109. 109
  110. 110
  111. 111
  112. 112
  113. 113
  114. 114
  115. 115
  116. 116
  117. 117
  118. 118
  119. 119
  120. 120
  121. 121
  122. 122
  123. 123
  124. 124
  125. 125
  126. 126
  127. 127
  128. 128
  129. 129
  130. 130
  131. 131
  132. 132
  133. 133
  134. 134
  135. 135
  136. 136
  137. 137
  138. 138
  139. 139
  140. 140
  141. 141
  142. 142
  143. 143
  144. 144
  145. 145
  146. 146
  147. 147
  148. 148
  149. 149
  150. 150

Cựu Ước

Tân Ước

Thi Thiên 79 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

Cầu xin Chúa thương xót thành Giê-ru-sa-lem

Thi Thiên của A-sáp

1. Đức Chúa Trời ôi! Dân ngoại đã vào trong sản nghiệp Chúa;Làm ô uế đền thánh của Chúa;Và khiến cho Giê-ru-sa-lem trở nên đống gạch vụn.

2. Chúng đã ném thây các đầy tớ ChúaLàm thức ăn cho chim trời.Cũng đã vứt thịt của các người trung tín với Ngài cho thú rừng trên đất.

3. Chúng đổ huyết họ ra như nướcKhắp nơi trong thành Giê-ru-sa-lem,Và chẳng có ai chôn cất họ.

4. Chúng con đã trở nên sự sỉ nhục cho kẻ lân cận mình,Vật nhạo báng và đồ chê cười cho những kẻ ở chung quanh chúng con.

5. Đức Giê-hô-va ôi! Cho đến chừng nào? Ngài sẽ giận mãi mãi sao?Lòng ghen tương Ngài sẽ cháy như lửa sao?

6. Xin đổ cơn giận của Chúa trên các dânKhông biết Ngài,Và trên các vương quốcKhông cầu khẩn danh Ngài.

7. Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,Và phá hủy chỗ ở của người.

8. Xin Chúa đừng nhớ lại các tội ác của tổ phụ chúng con mà phạt chúng con;Nguyện sự thương xót Ngài mau mau đến đón rước chúng con,Vì chúng con bị khổ nhục vô cùng.

9. Lạy Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi của chúng con, xin giúp đỡ chúng con,Vì vinh quang của danh Chúa;Xin giải cứu và tha thứ cho chúng con,Vì cớ danh Ngài.

10. Vì sao các dân nói rằng:“Đức Chúa Trời của chúng ở đâu?”Nguyện sự báo thù vì huyết mà các đầy tớ Chúa đã đổ raĐược thi hành giữa các dân trước mắt chúng con.

11. Nguyện tiếng than thở của các tù nhân thấu đến trước mặt Chúa;Tùy theo quyền năng lớn lao của Chúa,Xin giải cứu những kẻ đang đối mặt với tử thần.

12. Lạy Chúa, xin báo trả trực tiếp các lân bang chúng con gấp bảy lần.Về sự sỉ nhục mà chúng đã làm cho Ngài.

13. Còn chúng con là dân của Chúa và là bầy chiên của đồng cỏ Ngài,Chúng con sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi;Từ đời nầy qua đời kia, chúng con sẽ truyền ra sự ca ngợi Ngài.