chương

  1. 1
  2. 2
  3. 3
  4. 4
  5. 5
  6. 6
  7. 7
  8. 8
  9. 9
  10. 10
  11. 11
  12. 12
  13. 13
  14. 14
  15. 15
  16. 16
  17. 17
  18. 18
  19. 19
  20. 20
  21. 21
  22. 22
  23. 23
  24. 24
  25. 25
  26. 26
  27. 27
  28. 28
  29. 29
  30. 30
  31. 31
  32. 32
  33. 33
  34. 34
  35. 35
  36. 36
  37. 37
  38. 38
  39. 39
  40. 40
  41. 41
  42. 42
  43. 43
  44. 44
  45. 45
  46. 46
  47. 47
  48. 48
  49. 49
  50. 50
  51. 51
  52. 52
  53. 53
  54. 54
  55. 55
  56. 56
  57. 57
  58. 58
  59. 59
  60. 60
  61. 61
  62. 62
  63. 63
  64. 64
  65. 65
  66. 66
  67. 67
  68. 68
  69. 69
  70. 70
  71. 71
  72. 72
  73. 73
  74. 74
  75. 75
  76. 76
  77. 77
  78. 78
  79. 79
  80. 80
  81. 81
  82. 82
  83. 83
  84. 84
  85. 85
  86. 86
  87. 87
  88. 88
  89. 89
  90. 90
  91. 91
  92. 92
  93. 93
  94. 94
  95. 95
  96. 96
  97. 97
  98. 98
  99. 99
  100. 100
  101. 101
  102. 102
  103. 103
  104. 104
  105. 105
  106. 106
  107. 107
  108. 108
  109. 109
  110. 110
  111. 111
  112. 112
  113. 113
  114. 114
  115. 115
  116. 116
  117. 117
  118. 118
  119. 119
  120. 120
  121. 121
  122. 122
  123. 123
  124. 124
  125. 125
  126. 126
  127. 127
  128. 128
  129. 129
  130. 130
  131. 131
  132. 132
  133. 133
  134. 134
  135. 135
  136. 136
  137. 137
  138. 138
  139. 139
  140. 140
  141. 141
  142. 142
  143. 143
  144. 144
  145. 145
  146. 146
  147. 147
  148. 148
  149. 149
  150. 150

Cựu Ước

Tân Ước

Thi Thiên 49 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

Tin cậy vào của cải là ngu dại

Thi Thiên của con cháu Cô-ra, sáng tác cho nhạc trưởng

1. Hỡi muôn dân, hãy nghe điều nầy;Hỡi mọi người trên thế gian, hãy lắng tai nghe.

2. Bất luận người hạ lưu hay thượng lưu,Người giàu có cũng như người nghèo hèn.

3. Miệng tôi sẽ nói lời khôn ngoan,Sự suy ngẫm của lòng tôi là sự thông sáng.

4. Tôi sẽ lắng tai nghe câu châm ngôn;Tôi sẽ lấy đàn hạc mà giải câu đố.

5. Vì sao tôi phải sợ hãi trong ngày tai họaKhi sự gian ác của những kẻ muốn tiếm vị tôi vây phủ tôi?

6. Chúng tin cậy nơi tài sản mình,Khoe khoang của cải dư dật của mình.

7. Không ai chuộc được anh em mìnhHoặc trả giá chuộc người ấy nơi Đức Chúa Trời.

8. Để cho người ấy được sống mãi mãiKhông hề thấy sự hư nát.

9. Vì giá chuộc mạng sống quá đắt,Người ấy không thể trả nổi.

10. Vì người ta thấy người khôn ngoan chết,Kẻ điên cuồng và người ngu dại cũng chết như nhauĐể lại tài sản mình cho kẻ khác.

11. Chúng nghĩ trong lòng rằng nhà mình sẽ còn mãi mãiVà chỗ mình ở vẫn tồn tại từ đời nầy qua đời kia.Chúng cũng lấy chính tên mình đặt cho đất ruộng mình.

12. Nhưng loài người dù giàu sang cũng chẳng còn mãi;Nó giống như thú vật phải hư mất.

13. Đường lối chúng là sự ngu dại của chúng;Và những kẻ theo chúng thích lý luận của chúng. (Sê-la)

14. Chúng bị định xuống âm phủ như bầy chiên;Thần chết sẽ chăn giữ chúng:Buổi sáng, người ngay thẳng sẽ giày đạp chúng.Hình hài của chúng bị tiêu hủy.Âm phủ sẽ là nơi ở của chúng.

15. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ cứu chuộc linh hồn tôi khỏi quyền âm phủVì Ngài sẽ tiếp rước tôi. (Sê-la)

16. Chớ sợ khi một người trở nên giàu cóKhi vinh quang nhà người ấy tăng lên.

17. Vì khi chết người ấy chẳng đem gì theo được,Vinh quang cũng không theo người xuống mồ mả đâu.

18. Dù lúc còn sống, người ấy kể mình là được phước,Và được người ta ca ngợi khi người thịnh vượng.

19. Người ấy sẽ đến cùng dòng dõi tổ phụ mình:Sẽ chẳng còn thấy ánh sáng nữa.

20. Người nào hưởng sự giàu sang mà không hiểu biết gìGiống như thú vật phải hư mất.