chương

  1. 1
  2. 2
  3. 3
  4. 4
  5. 5
  6. 6
  7. 7
  8. 8
  9. 9
  10. 10
  11. 11
  12. 12
  13. 13
  14. 14
  15. 15
  16. 16
  17. 17
  18. 18
  19. 19
  20. 20
  21. 21
  22. 22
  23. 23
  24. 24
  25. 25
  26. 26
  27. 27
  28. 28
  29. 29
  30. 30
  31. 31
  32. 32
  33. 33
  34. 34
  35. 35
  36. 36
  37. 37
  38. 38
  39. 39
  40. 40
  41. 41
  42. 42
  43. 43
  44. 44
  45. 45
  46. 46
  47. 47
  48. 48
  49. 49
  50. 50
  51. 51
  52. 52
  53. 53
  54. 54
  55. 55
  56. 56
  57. 57
  58. 58
  59. 59
  60. 60
  61. 61
  62. 62
  63. 63
  64. 64
  65. 65
  66. 66
  67. 67
  68. 68
  69. 69
  70. 70
  71. 71
  72. 72
  73. 73
  74. 74
  75. 75
  76. 76
  77. 77
  78. 78
  79. 79
  80. 80
  81. 81
  82. 82
  83. 83
  84. 84
  85. 85
  86. 86
  87. 87
  88. 88
  89. 89
  90. 90
  91. 91
  92. 92
  93. 93
  94. 94
  95. 95
  96. 96
  97. 97
  98. 98
  99. 99
  100. 100
  101. 101
  102. 102
  103. 103
  104. 104
  105. 105
  106. 106
  107. 107
  108. 108
  109. 109
  110. 110
  111. 111
  112. 112
  113. 113
  114. 114
  115. 115
  116. 116
  117. 117
  118. 118
  119. 119
  120. 120
  121. 121
  122. 122
  123. 123
  124. 124
  125. 125
  126. 126
  127. 127
  128. 128
  129. 129
  130. 130
  131. 131
  132. 132
  133. 133
  134. 134
  135. 135
  136. 136
  137. 137
  138. 138
  139. 139
  140. 140
  141. 141
  142. 142
  143. 143
  144. 144
  145. 145
  146. 146
  147. 147
  148. 148
  149. 149
  150. 150

Cựu Ước

Tân Ước

Thi Thiên 137 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

Nỗi buồn thảm của những kẻ bị đày qua Ba-by-lôn

1. Chúng tôi đang ngồi bên bờ sông Ba-by-lôn,Nhớ về Si-ôn và khóc.

2. Chúng tôi treo đàn hạc của chúng tôiTrên cành dương liễu bên sông ấy.

3. Vì ở đó những kẻ bắt chúng tôi làm thân lưu đàyBảo chúng tôi ca hát;Kẻ ngược đãi chúng tôi bắt chúng tôi phải hát vui vẻ;Chúng bảo: “Hãy hát cho chúng ta một bài ca của Si-ôn đi!”

4. Trên đất ngoại quốc,Làm sao chúng tôi hát được bài ca của Đức Giê-hô-va?

5. Hỡi Giê-ru-sa-lem, nếu ta quên ngươi,Nguyện tay phải ta quên năng lực nó đi!

6. Nếu ta không nhớ đến ngươi,Chẳng coi Giê-ru-sa-lem là niềm vui tuyệt đỉnh của ta,Nguyện lưỡi ta dính vào vòm miệng!

7. Lạy Đức Giê-hô-va, xin nhớ những gì con cháu Ê-đôm đã làm;Trong ngày Giê-ru-sa-lem thất thủ,Chúng reo lên: “Hãy phá hủy! Hãy phá hủy!San bằng cho đến tận nền nó đi!”

8. Hỡi con gái Ba-by-lôn, kẻ phải bị hủy diệt!Phước cho kẻ báo trả ngươiTùy theo điều ác mà ngươi đã làm cho chúng ta!

9. Phước cho người bắt con nhỏ ngươi,Và đập nát chúng trên đá!