chương

  1. 1
  2. 2
  3. 3
  4. 4
  5. 5
  6. 6
  7. 7
  8. 8
  9. 9
  10. 10
  11. 11
  12. 12
  13. 13
  14. 14
  15. 15
  16. 16
  17. 17
  18. 18
  19. 19
  20. 20
  21. 21
  22. 22
  23. 23
  24. 24
  25. 25
  26. 26
  27. 27
  28. 28
  29. 29
  30. 30
  31. 31
  32. 32
  33. 33
  34. 34
  35. 35
  36. 36
  37. 37
  38. 38
  39. 39
  40. 40
  41. 41
  42. 42
  43. 43
  44. 44
  45. 45
  46. 46
  47. 47
  48. 48
  49. 49
  50. 50
  51. 51
  52. 52
  53. 53
  54. 54
  55. 55
  56. 56
  57. 57
  58. 58
  59. 59
  60. 60
  61. 61
  62. 62
  63. 63
  64. 64
  65. 65
  66. 66
  67. 67
  68. 68
  69. 69
  70. 70
  71. 71
  72. 72
  73. 73
  74. 74
  75. 75
  76. 76
  77. 77
  78. 78
  79. 79
  80. 80
  81. 81
  82. 82
  83. 83
  84. 84
  85. 85
  86. 86
  87. 87
  88. 88
  89. 89
  90. 90
  91. 91
  92. 92
  93. 93
  94. 94
  95. 95
  96. 96
  97. 97
  98. 98
  99. 99
  100. 100
  101. 101
  102. 102
  103. 103
  104. 104
  105. 105
  106. 106
  107. 107
  108. 108
  109. 109
  110. 110
  111. 111
  112. 112
  113. 113
  114. 114
  115. 115
  116. 116
  117. 117
  118. 118
  119. 119
  120. 120
  121. 121
  122. 122
  123. 123
  124. 124
  125. 125
  126. 126
  127. 127
  128. 128
  129. 129
  130. 130
  131. 131
  132. 132
  133. 133
  134. 134
  135. 135
  136. 136
  137. 137
  138. 138
  139. 139
  140. 140
  141. 141
  142. 142
  143. 143
  144. 144
  145. 145
  146. 146
  147. 147
  148. 148
  149. 149
  150. 150

Cựu Ước

Tân Ước

Thi Thiên 53 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

Sự ngu dại và gian ác của loài người

Huấn ca của Đa-vít. Sáng tác cho nhạc trưởng, theo điệu “Ma-ha-lát”

1. Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: “Không có Đức Chúa Trời.”Chúng đều bại hoại, phạm tội ác kinh tởm,Chẳng có ai làm điều lành.

2. Đức Chúa Trời từ trên cao nhìn xuống loài người,Để thử xem có ai thông sángTìm kiếm Đức Chúa Trời chăng.

3. Tất cả mọi người đều suy thoái về đạo đức, cùng nhau trở nên băng hoại.Chẳng có ai làm điều thiện,Dẫu một người cũng không.

4. Bọn gian ác không hiểu biết sao?Chúng ăn nuốt dân Ta khác nào ăn bánhVà cũng chẳng hề khẩn cầu Đức Chúa Trời.

5. Nơi chẳng có sự kinh hãi,Thì chúng lại kinh hãi vô cùng.Vì Đức Chúa Trời rải hài cốt của những kẻ tấn công dân Ngài;Và chúng sẽ bị hổ thẹn, vì Đức Chúa Trời đã từ bỏ chúng.

6. Ôi! Ước gì sự cứu rỗi của Y-sơ-ra-ên từ Si-ôn đến!Khi Đức Chúa Trời đem dân Ngài từ xứ lưu đày trở về.Gia-cốp sẽ mừng rỡ và Y-sơ-ra-ên vui vẻ.