chương

  1. 1
  2. 2
  3. 3
  4. 4
  5. 5
  6. 6
  7. 7
  8. 8
  9. 9
  10. 10
  11. 11
  12. 12
  13. 13
  14. 14
  15. 15
  16. 16
  17. 17
  18. 18
  19. 19
  20. 20
  21. 21
  22. 22
  23. 23
  24. 24
  25. 25
  26. 26
  27. 27
  28. 28
  29. 29
  30. 30
  31. 31
  32. 32
  33. 33
  34. 34
  35. 35
  36. 36
  37. 37
  38. 38
  39. 39
  40. 40
  41. 41
  42. 42
  43. 43
  44. 44
  45. 45
  46. 46
  47. 47
  48. 48
  49. 49
  50. 50
  51. 51
  52. 52
  53. 53
  54. 54
  55. 55
  56. 56
  57. 57
  58. 58
  59. 59
  60. 60
  61. 61
  62. 62
  63. 63
  64. 64
  65. 65
  66. 66
  67. 67
  68. 68
  69. 69
  70. 70
  71. 71
  72. 72
  73. 73
  74. 74
  75. 75
  76. 76
  77. 77
  78. 78
  79. 79
  80. 80
  81. 81
  82. 82
  83. 83
  84. 84
  85. 85
  86. 86
  87. 87
  88. 88
  89. 89
  90. 90
  91. 91
  92. 92
  93. 93
  94. 94
  95. 95
  96. 96
  97. 97
  98. 98
  99. 99
  100. 100
  101. 101
  102. 102
  103. 103
  104. 104
  105. 105
  106. 106
  107. 107
  108. 108
  109. 109
  110. 110
  111. 111
  112. 112
  113. 113
  114. 114
  115. 115
  116. 116
  117. 117
  118. 118
  119. 119
  120. 120
  121. 121
  122. 122
  123. 123
  124. 124
  125. 125
  126. 126
  127. 127
  128. 128
  129. 129
  130. 130
  131. 131
  132. 132
  133. 133
  134. 134
  135. 135
  136. 136
  137. 137
  138. 138
  139. 139
  140. 140
  141. 141
  142. 142
  143. 143
  144. 144
  145. 145
  146. 146
  147. 147
  148. 148
  149. 149
  150. 150

Cựu Ước

Tân Ước

Thi Thiên 74 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

Lời than thở vì đất nước bị tàn phá

Huấn ca của A-sáp

1. Đức Chúa Trời ôi! Vì sao Chúa bỏ chúng con luôn luôn?Tại sao cơn giận Chúa nổi phừng cùng bầy chiên của đồng cỏ Ngài?

2. Xin nhớ lại hội mà Chúa đã lập từ xưa,Bộ tộc mà Ngài đã chuộc để làm cơ nghiệp của Ngài;Cũng xin nhớ đến núi Si-ôn là nơi Chúa đã ngự.

3. Xin Chúa quá bước đến những nơi đổ nát hoàn toàn:Kẻ thù đã phá hủy hết mọi vật trong nơi thánh.

4. Các cừu địch Chúa gầm thét giữa nơi hội họp;Chúng dựng cờ lên để làm dấu hiệu.

5. Chúng giống như người đốn cây cầm rìu giơ lênChặt đám rừng rậm kia.

6. Bây giờ chúng dùng rìu và búaĐập bể tất cả vật chạm trổ.

7. Chúng đã phóng hỏa đốt nơi thánh của Chúa,Triệt hạ và làm ô uế nơi ngự của danh Ngài.

8. Chúng tự nhủ: “Chúng ta hãy nghiền nát chúng.”Chúng đã đốt các nhà hội của Đức Chúa Trời trong xứ.

9. Chúng con chẳng còn thấy các dấu lạ,Cũng không còn nhà tiên tri nào nữa;Và giữa chúng con cũng chẳng ai biết việc nầy sẽ kéo dài bao lâu.

10. Đức Chúa Trời ôi! Kẻ chống nghịch sẽ sỉ nhục Ngài cho đến chừng nào?Kẻ thù cứ xúc phạm danh Ngài mãi sao?

11. Sao Chúa rút tay lại, tức là tay phải của Ngài?Xin vung tay ra và tiêu diệt chúng đi!

12. Dầu vậy, từ nghìn xưa, Đức Chúa Trời là Vua của conNgài thi hành sự cứu rỗi trên khắp đất.

13. Chúa đã dùng quyền năng Ngài mà rẽ biển ra,Đập nát đầu của quái vật dưới nước.

14. Chúa chà nát đầu Lê-vi-a-than,Ban nó làm thực phẩm cho dân sống trong hoang mạc.

15. Chúa khiến suối và khe phun nước,Và làm cho các sông lớn phải cạn khô.

16. Ngày thuộc về Chúa, đêm cũng thuộc về Chúa;Ngài đã thiết lập mặt trăng và mặt trời.

17. Chúa đã định các ranh giới của đất,Làm nên mùa hè và mùa đông.

18. Lạy Đức Giê-hô-va, xin nhớ rằng kẻ thù đã sỉ nhục,Và một dân ngu dại đã xúc phạm danh Ngài.

19. Xin chớ phó sinh mạng bồ câu của Chúa cho loài dã thú;Cũng đừng quên mãi mãi cuộc sống của kẻ khốn cùng, là dân Chúa.

20. Xin Chúa đoái đến giao ước của Ngài,Vì các nơi tối tăm của đất đều là nơi đầy bạo hành.

21. Nguyện kẻ bị áp bức không trở về trong hổ thẹn;Nguyện kẻ khốn cùng và người thiếu thốn ca ngợi danh Ngài.

22. Lạy Đức Chúa Trời, xin trỗi dậy bênh vực lý lẽ của Ngài.Xin nhớ lại bọn ngu dại hằng ngày chế nhạo Ngài.

23. Xin đừng quên tiếng la hét của kẻ thù Chúa,Sự ồn ào của kẻ phản nghịch Ngài cứ mãi dâng lên.