chương

  1. 1
  2. 2
  3. 3
  4. 4
  5. 5
  6. 6
  7. 7
  8. 8
  9. 9
  10. 10
  11. 11
  12. 12
  13. 13
  14. 14
  15. 15
  16. 16
  17. 17
  18. 18
  19. 19
  20. 20
  21. 21
  22. 22
  23. 23
  24. 24
  25. 25
  26. 26
  27. 27
  28. 28
  29. 29
  30. 30
  31. 31
  32. 32
  33. 33
  34. 34
  35. 35
  36. 36
  37. 37
  38. 38
  39. 39
  40. 40
  41. 41
  42. 42

Cựu Ước

Tân Ước

Gióp 32 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

Lập luận của Ê-li-hu, người bạn trẻ tuổi nhất của Gióp

1. Bấy giờ, ba người bạn kia ngưng đối đáp với Gióp vì Gióp tự thấy mình là người công chính.

2. Ê-li-hu, con trai của Ba-ra-kê-ên người Bu-xi, thuộc gia tộc Ram, nổi giận. Ông nổi giận với Gióp vì Gióp tự xưng mình là công chính hơn Đức Chúa Trời.

3. Ê-li-hu cũng nổi giận với ba bạn của Gióp vì họ không tìm được lời giải đáp cho Gióp mà chỉ biết buộc tội Gióp.

4. Ê-li-hu phải đợi để đối đáp với Gióp, vì những người kia đều lớn tuổi hơn ông.

5. Nhưng khi thấy ba người kia chẳng nói thêm được lời nào nữa thì Ê-li-hu nổi giận.

6. Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên người Bu-xi, lên tiếng:“Tôi còn trẻCác anh đã có tuổi;Vì vậy tôi e dè, sợ sệtKhi đưa ra ý kiến của mình.

7. Tôi thầm nghĩ: ‘Người lớn tuổi cần phải nói,Bậc cao niên phải dạy điều khôn ngoan.’

8. Nhưng chính thần linh ở trong loài người,Là hơi thở của Đấng Toàn Năng, mới ban cho họ sự hiểu biết.

9. Không phải người có tuổi nào cũng khôn ngoan,Bậc cao niên nào cũng hiểu điều ngay lẽ phải.

10. Vì vậy tôi xin thưa: ‘Hãy nghe tôi;Cho tôi được trình bày ý kiến.’

11. Nầy, tôi đã chờ đợi ý kiến của các anh,Lắng nghe những lời biện luận của các anh,Trong lúc các anh cân nhắc từng lời.

12. Tôi đã chăm chú nghe các anh,Nhưng chẳng một ai trong các anh bắt bẻ,Hoặc đối đáp nổi lý lẽ của Gióp.

13. Xin đừng vội nói: ‘Chúng ta đã tìm được khôn ngoan.’Đức Chúa Trời sẽ bác bỏ Gióp chứ không phải con người.

14. Gióp không tranh luận với tôi,Nên tôi sẽ không dùng lý lẽ các anh mà đáp lại.

15. Họ sững sờ, không nói gì được nữa;Họ đã cạn lời.

16. Không lẽ tôi cứ phải chờ đợi khi họ không nói,Cứ đứng sững đó và chẳng đối đáp gì cả sao?

17. Đến lượt tôi, tôi cũng phải trả lời;Tôi cũng sẽ trình bày ý kiến của mình.

18. Vì tôi đã đầy ắp lời nói,Thần linh trong tôi thúc giục tôi.

19. Nầy, lòng tôi như rượu chưa khui,Sẵn sàng vỡ tung như bầu rượu mới.

20. Tôi phải nói để được nhẹ nhàng;Nên tôi sẽ lên tiếng đáp lời.

21. Tôi sẽ chẳng thiên vị ai,Cũng không tâng bốc người nào.