Cựu Ước

Tân Ước

Ru-Tơ 1:13-22 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

13. chẳng lẽ các con cứ đợi cho đến khi chúng khôn lớn sao? Chẳng lẽ các con không lấy chồng khác sao? Không, con gái của mẹ, nỗi cay đắng của mẹ nhiều gấp bội các con, vì tay của Đức Giê-hô-va đã giơ ra giáng họa trên mẹ.”

14. Hai nàng lại òa lên khóc. Rồi Ọt-ba hôn từ biệt mẹ chồng mình, nhưng Ru-tơ không chịu lìa bà.

15. Na-ô-mi nói với Ru-tơ: “Nầy, chị con đã trở về quê hương và các thần của nó. Con hãy theo nó mà về đi!”

16. Nhưng Ru-tơ thưa:“Xin đừng ép con lìa bỏ mẹHoặc quay trở về!Mẹ đi đâu con sẽ đi theo đó;Mẹ ở nơi nào con sẽ ở nơi đó.Dân tộc của mẹ là dân tộc của con;Đức Chúa Trời của mẹ là Đức Chúa Trời của con.

17. Mẹ chết nơi nào, con cũng muốn chếtVà được chôn nơi đó.Trừ cái chết ra,Nếu vì lý do nào khác khiến con lìa bỏ mẹ,Nguyện Đức Giê-hô-va giáng họa trên con!”

18. Na-ô-mi thấy nàng cương quyết đi theo mình thì không nói nữa.

19. Vậy hai người đi đến Bết-lê-hem. Khi họ đến Bết-lê-hem, cả thành đều xôn xao. Các phụ nữ hỏi: “Có phải Na-ô-mi đấy không?”

20. Bà trả lời họ:“Đừng gọi tôi là Na-ô-miMà hãy gọi tôi là Ma-ra,Vì Đấng Toàn Năng đã khiến tôi chịu nhiều cay đắng.

21. Tôi ra đi với của cải dư đầy,Nhưng Đức Giê-hô-va dắt tôi về tay không.Đức Giê-hô-va đã lên án tôiVà Đấng Toàn Năng khiến tôi chịu nhiều khốn khổ.Sao còn gọi tôi là Na-ô-mi làm gì?”

22. Thế là Na-ô-mi cùng với con dâu là Ru-tơ, người Mô-áp, từ xứ Mô-áp trở về. Hai người đến Bết-lê-hem vào đầu mùa gặt lúa mạch.

Đọc chương hoàn toàn Ru-Tơ 1