Cựu Ước

Tân Ước

Ca Thương 1:9-13 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

9. Vết bẩn còn trên váy nàng;Nàng chẳng nghĩ đến tương lai;Nàng đã sa sút khác thườngMà chẳng ai an ủi!“Lạy Đức Giê-hô-va, xin đoái xem nỗi ưu phiền của con,Vì kẻ thù đã huênh hoang tự đắc!”

10. Kẻ thù đã dang tayCướp sạch mọi thứ quý giá của nàng;Chính nàng nhìn thấy các dân ngoạiXông vào đền thánh,Chúng là kẻ mà Ngài đã cấmKhông được vào hội của Ngài.

11. Cả dân nàng vừa đi xin bánhVừa thở than;Đổi cả kho tàng để có thức ănĐể làm tươi tỉnh linh hồn mình.“Lạy Đức Giê-hô-va xin đoái xem,Vì con tủi nhục biết chừng nào!”

12. “Hỡi những tất cả những ai đi qua đây! Các người không quan tâm gì sao?Hãy đến và xem!Có nỗi buồn nào sánh đượcVới nỗi buồn mà Đức Giê-hô-va đã giáng trên tôi,Mà Ngài trừng phạt tôiTrong ngày Ngài nổi giận phừng phừng chăng?

13. Từ trên cao Ngài đã giáng lửa xuốngThiêu đốt xương cốt tôi.Ngài đã giăng lưới dưới chân tôi,Làm cho tôi thối lui.Ngài bỏ tôi cô quạnh,Mòn mỏi suốt cả ngày.

Đọc chương hoàn toàn Ca Thương 1