Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 4:21-31 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)

21. Tôi phải nhìn ngọn cờ chiến tranh trong bao lâu nữa?Tôi phải còn nghe tiếng kèn xung trận trong bao lâu nữa?

22. CHÚA phán, “Dân ta quả ngu dại.Chúng không hề biết ta.Chúng thật là con cái ngu xuẩn;chẳng hiểu biết gì.Chúng giỏi làm ác,không hề biết làm điều thiện.”

23. Tôi nhìn mặt đất thì thấy gì?Đất hoang vu và vô hình dạng.Tôi nhìn bầu trời,thì không còn thấy ánh sáng nữa.

24. Tôi nhìn núi non thì thấy gì?Chúng đang rung chuyển.Các ngọn đồi đều chuyển động lên.

25. Tôi nhìn thì chẳng thấy bóng dáng người nào.Tất cả chim trời đều bay đi hết.

26. Tôi nhìn thì thấy đất xưa kia tốt tươi, phì nhiêunay đã hoá ra sa mạc.Các thị trấn nó đã bị CHÚA tiêu diệt trong cơn thịnh nộ lớn của Ngài.

27. CHÚA phán như sau:“Toàn thể đất đai sẽ bị điêu tàn,nhưng ta sẽ không hoàn toàn tiêu diệt nó.

28. Dân trên đất sẽ khóc lóc thảm thiết,bầu trời sẽ tối đen,vì ta đã phán và sẽ không đổi ý.Ta đã quyết định, và sẽ không thay đổi quyết định đó.”

29. Khi nghe tiếng lính cỡi ngựa và lính bắn cung,thì dân chúng trong thị trấn đều bỏ chạy.Họ núp trốn trong các bụi rậm,núp trong các hang hốc.Các thành phố của Giu-đa hoang vu không ai ở.

30. Hỡi Giu-đa là nước bị tiêu diệt, ngươi làm gì đó?Sao ngươi ăn diện và trang điểm bằng nữ trang bằng vàng làm gì?Sao ngươi vẽ mắt làm gì?Ngươi ăn diện cho đẹp, nhưng vô ích.Người yêu ngươi ghét ngươi;Chúng muốn giết ngươi.

31. Ta nghe tiếng đàn bà sinh đẻ,tiếng rên siết như đàn bà sinh con so.Đó là tiếng rên la của con gái Xi-ôn.Nó giơ tay lên cầu nguyện rằng,“Ôi, tôi sắp ngất đi trước mặt những kẻ giết tôi!”

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 4