Cựu Ước

Tân Ước

Ma-Thi-Ơ 18:23-35 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

23. Vậy nên, vương quốc thiên đàng ví như vị vua kia muốn kết toán sổ sách với các đầy tớ của mình.

24. Khi vua bắt đầu soát sổ, người ta đem đến cho vua một người mắc nợ vua mười nghìn ta-lâng.

25. Vì người ấy không có gì để trả nên vua ra lệnh bán người, vợ con và tất cả tài sản, để trả nợ.

26. Người đầy tớ quỳ xuống van nài: ‘Thưa chúa, xin hoãn cho tôi thì tôi sẽ trả hết!’

27. Vua động lòng thương, thả người ấy về và tha nợ cho.

28. Nhưng khi đầy tớ ấy ra về, gặp một đồng bạn mắc nợ mình một trăm đơ-ni-ê thì tóm lấy cổ và nói: ‘Hãy trả hết nợ đi.’

29. Bạn quỳ xuống, nài nỉ: ‘Xin hoãn cho tôi thì tôi sẽ trả cho anh.’

30. Nhưng người nầy không chịu, cứ bắt bạn bỏ tù cho đến lúc trả hết nợ.

31. Những đồng bạn khác thấy vậy thì rất buồn, đến thuật lại với vua mọi việc đã xảy ra.

32. Vua truyền gọi đầy tớ ấy đến và nói: ‘Hỡi đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi van nài ta;

33. thế sao ngươi lại không thương xót đồng bạn mình, như ta đã thương xót ngươi?’

34. Vua nổi giận, giao nó cho cai ngục cho đến khi nào trả xong hết nợ.

35. Nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ anh em mình thì Cha Ta trên trời cũng đối xử với các con như vậy.”

Đọc chương hoàn toàn Ma-Thi-Ơ 18