Cựu Ước

Tân Ước

Công Vụ Các Sứ Đồ 26:21-31 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

21. Vì lý do đó, người Do Thái đã bắt tôi trong đền thờ và toan giết tôi.

22. Nhưng tôi được Đức Chúa Trời phù hộ cho đến ngày nay, và vì vậy, tôi đứng đây làm chứng cho người lớn kẻ nhỏ, không nói gì khác hơn là điều các nhà tiên tri và Môi-se đã báo trước phải xảy ra:

23. tức là Đấng Christ phải chịu thương khó, và là người đầu tiên sống lại từ cõi chết, để rao truyền ánh sáng cho dân Do Thái cũng như các dân ngoại.”

24. Khi Phao-lô đang tự biện hộ thì Phê-tu nói lớn: “Phao-lô ơi, anh mất trí rồi! Anh học nhiều quá đến hóa điên mất!”

25. Nhưng Phao-lô đáp: “Bẩm quan lớn Phê-tu, tôi không mất trí đâu, nhưng tôi đang nói những lời chân thật và tỉnh táo.

26. Vì đức vua biết rõ những điều nầy nên tôi mạnh dạn tâu; bởi tôi tin chắc rằng chẳng có điều nào đức vua không biết, vì mọi việc đó không làm ra trong bóng tối đâu.

27. Tâu đức vua Ạc-ríp-pa, đức vua có tin các nhà tiên tri chăng? Tôi biết đức vua tin đó!”

28. Vua Ạc-ríp-pa nói với Phao-lô: “Đừng tưởng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà anh thuyết phục được ta trở thành một Cơ Đốc nhân.”

29. Phao-lô tâu: “Dù thời gian dài hay ngắn, tôi cầu xin Đức Chúa Trời rằng không những một mình đức vua mà tất cả những người nghe tôi hôm nay đều trở nên như tôi, ngoại trừ cái xiềng nầy thôi!”

30. Bấy giờ vua, tổng đốc, bà Bê-rê-nít và những người cùng ngồi đều đứng dậy.

31. Khi ra về, họ nói với nhau: “Người nầy chẳng làm điều gì đáng chết hoặc đáng bỏ tù cả.”

Đọc chương hoàn toàn Công Vụ Các Sứ Đồ 26