Cựu Ước

Tân Ước

Truyền Đạo 5:9-19 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

9. Nhưng trong mọi trường hợp, có một vị vua cho những cánh đồng được canh tác vẫn ích lợi cho xứ sở hơn.

10. Kẻ ham tiền bạc chẳng bao giờ thỏa mãn về tiền bạc;Kẻ ham của cải chẳng bao giờ thỏa mãn về lợi nhuận.Điều nầy cũng là hư không.

11. Của cải càng thêm nhiều,Người ăn xài cũng gia tăng.Người có của cải được ích lợi gì,Ngoài việc ngắm nhìn nó?

12. Người làm việc khó nhọc, vẫn ngủ ngon giấc,Dù ăn nhiều hay ít.Nhưng lắm tiền nhiều củaKhiến người giàu không yên giấc được.

13. Có một tai họa trầm trọng mà ta thấy xảy ra dưới ánh mặt trời:Có người chất chứa của cảiLại chuốc lấy điều bất hạnh cho mình.

14. Vì thất bại trong việc kinh doanh,Người ấy mất hết của cải;Người có sinh một con trai,Nhưng chẳng còn gì để lại cho nó.

15. Khi lọt lòng mẹ nó trần truồng thể nàoThì sẽ ra đi thể ấy;Khi ra đi trong tay nó chẳng đem theo thứ gìTừ công lao khó nhọc của mình.

16. Đây cũng là một tai họa trầm trọng:Người vào đời thể nào phải ra đi thể ấy.Vậy, con người phải chịu lao khổ theo luồng gió thổiThì có ích gì đâu?

17. Hơn nữa, con người phải sống suốt đời trong tăm tối,Phải chịu nhiều phiền muộn, đau buồn và tức giận.

18. Kìa, ta thấy rằng thật là tốt đẹp và thích đáng cho con người ăn, uống, và vui hưởng mọi công lao mình làm ra dưới ánh mặt trời trọn đời sống mà Đức Chúa Trời ban cho; vì đó là phần con người được hưởng.

19. Như thế, tất cả những ai được Đức Chúa Trời ban sự giàu có, của cải, cũng như cho quyền sử dụng của cải ấy sẽ nhận lấy phần mình, và vui hưởng công lao mình làm ra. Đó chính là món quà Đức Chúa Trời ban tặng.

Đọc chương hoàn toàn Truyền Đạo 5