Cựu Ước

Tân Ước

Sáng Thế Ký 8:12-21 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

12. Ông lại đợi thêm bảy ngày nữa, rồi thả con bồ câu ra; và lần nầy bồ câu không trở về với ông nữa.

13. Ngày mồng một, tháng giêng, năm thứ sáu trăm lẻ một, nước đã rút cạn trên mặt đất. Nô-ê giở mui tàu, và nhìn thấy mặt đất đã ráo.

14. Ngày hai mươi bảy tháng hai, đất đã hoàn toàn khô ráo.

15. Đức Chúa Trời phán với Nô-ê:

16. “Con hãy ra khỏi tàu cùng với vợ, các con trai và các con dâu mình.

17. Hãy đem ra khỏi tàu các sinh vật đã ở với con, là những loài xác thịt như chim, các loài thú, các loài bò sát trên đất, để chúng sinh sôi nẩy nở và gia tăng gấp bội trên đất.”

18. Vậy, Nô-ê cùng với vợ, các con trai và các con dâu ra khỏi tàu.

19. Tất cả các loài thú rừng, loài bò sát trên đất, loài chim cùng mọi vật sống động trên đất đều ra khỏi tàu, loài nào theo loài nấy.

20. Bấy giờ Nô-ê lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va. Ông bắt các loài thú thanh sạch và các loài chim thanh sạch làm tế lễ thiêu dâng lên bàn thờ.

21. Đức Giê-hô-va vui hưởng mùi thơm và tự nhủ: “Ta sẽ chẳng bao giờ vì loài người mà nguyền rủa đất nữa, dù tâm địa của loài người vẫn xấu xa từ lúc còn niên thiếu. Ta sẽ không bao giờ tiêu diệt các loài sinh vật như Ta đã làm nữa.

Đọc chương hoàn toàn Sáng Thế Ký 8