Cựu Ước

Tân Ước

Gióp 31:20-34 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

20. Thì lòng họ sẽ chúc phước cho tôi,Vì nhờ bộ lông chiên của tôi mà họ được ấm áp.

21. Nếu tôi giơ tay hăm dọa trẻ mồ côi,Vì tôi thấy mình được ủng hộ nơi cổng thành,

22. Thì xin cho tôi đầu lìa khỏi cổ,Và cánh tay tôi gãy rời khỏi khuỷu tay.

23. Vì tai họa từ Đức Chúa Trời làm tôi kinh khiếp,Trước uy nghiêm Ngài, tôi không thể làm gì được.

24. Nếu tôi tin cậy nơi vàng,Hay gọi vàng ròng là nơi nương nhờ của tôi;

25. Nếu tôi vui mừng vì có nhiều của cải,Và trong tay sở hữu được thật nhiều;

26. Nếu tôi ngắm mặt trời chiếu sáng,Nhìn vầng trăng lộng lẫy nhô lên.

27. Nếu lòng tôi âm thầm bị chúng mê hoặc,Và hôn tay tỏ lòng tôn kính chúng,

28. Thì điều đó đã là tội ác đáng bị tòa xử phạt,Vì tôi đã chối bỏ Đức Chúa Trời trên cao.

29. Tôi nào có vui khi kẻ ghét tôi bị lâm nạn,Và đắc chí khi tai họa giáng trên nó;

30. Trái lại, tôi không cho phép miệng tôi phạm tội,Mà dùng lời nguyền rủa để hại mạng sống nó;

31. Nếu người nhà của tôi chẳng từng nói:‘Ai ở đây mà không được ăn thịt no nê?’

32. Khách lạ không phải ngủ đêm ngoài đường;Tôi đã mở cửa đón khách đường xa.

33. Nếu tôi che giấu tội mình như A-đam,Ấp ủ gian ác mình trong lòng,

34. Chỉ vì sợ hãi đám đông,Lo sợ họ hàng khinh bỉ,Mà phải nín lặng không dám ra khỏi cửa.

Đọc chương hoàn toàn Gióp 31