Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 8:14-22 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

14. Sao chúng ta cứ ngồi yên?Hãy tập trung lại, cùng chạy vào các thành kiên cốVà chết tại đó!Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta đã định cho chúng ta phải chết,Ngài cho chúng ta uống nước độc,Vì chúng ta đã phạm tội với Đức Giê-hô-va.

15. Chúng ta trông đợi bình an,Nhưng không thấy điều tốt đẹp nào đến cả;Mong mỏi kỳ chữa lành,Mà chỉ thấy nỗi khiếp kinh.

16. Từ thành Đan, người ta đã nghe tiếng hét của ngựa;Đất rung chuyển vì tiếng hí của các con ngựa chiến.Chúng đã đến nuốt đất và sản vật của đất,Nuốt thành và cư dân trong thành.

17. “Nầy, Ta sẽ sai rắn đến giữa các ngươi,Loài rắn độc chẳng ai ếm chú được,Chúng sẽ cắn các ngươi.”Đức Giê-hô-va phán vậy.

18. Ước gì tôi được an ủi khỏi cơn đau buồn,Nỗi đớn đau làm tan nát cõi lòng!

19. Nầy, có tiếng kêu cứu của con gái dân tôi,Từ miền đất xa xăm vọng về:“Đức Giê-hô-va không còn ở trong Si-ôn sao?Vua Si-ôn không còn ngự trong thành sao?”“Tại sao chúng dùng tượng chạm của chúngVà thần hư không của dân ngoại,Mà chọc giận Ta?”

20. “Mùa gặt đã qua, mùa hạ đã hết,Mà chúng tôi chưa được cứu!”

21. Vì vết thương của con gái dân tôi mà lòng tôi đau xót,Tôi khóc than sầu muộn, nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tôi.

22. Trong Ga-la-át không có nhũ hương sao?Ở đó cũng không còn thầy thuốc sao?Vậy thì tại sao vết thương con gái dân tôiKhông được chữa lành?

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 8