Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 48:21-39 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

21. Án phạt đã giáng trên cao nguyên, trên Hô-lôn, Gia-sa và Mê-phát,

22. trên Đi-bôn, Nê-bô và Bết Đíp-la-tha-im,

23. trên Ki-ri-a-ta-im, Bết Ga-mun và Bết Mê-ôn,

24. trên Kê-ri-giốt, Bốt-ra, và trên tất cả các thành gần xa của Mô-áp.”

25. Đức Giê-hô-va phán: “Sừng của Mô-áp bị chặt rồi, cánh tay nó đã gãy.

26. Hãy cho nó uống say, vì nó tự lên mình chống lại Đức Giê-hô-va. Hãy để cho Mô-áp dầm mình trong đồ nó mửa ra và làm trò cười cho thiên hạ.

27. Chẳng phải Y-sơ-ra-ên từng là trò cười cho ngươi sao? Có bao giờ nó bị bắt giữa những kẻ trộm đâu mà mỗi lần nhắc đến nó thì ngươi lắc đầu?

28. Hỡi dân cư Mô-áp,Hãy lìa bỏ thành thị và ẩn mình trong hốc đá;Hãy như chim bồ câuLàm tổ trên miệng vực thẳm.

29. Chúng ta có nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp —Nó vô cùng kiêu ngạo —Về thói xấc xược, kiêu căng, ngạo mạn,Và lòng tự cao tự đại của nó.”

30. Đức Giê-hô-va phán:“Ta biết tính xấc láo của nó,Những lời khoác lác rỗng tuếchVà những việc sai trái của nó.

31. Do đó, Ta khóc thương cho Mô-áp,Vì cả dân Mô-áp mà kêu la.Người ta khóc than cho dân Kiệt Hê-rết.

32. Hỡi cây nho Síp-ma,Ta khóc cho ngươi nhiều hơn khóc Gia-ê-xe!Các nhánh ngươi vượt qua biển,Đến tận biển Gia-ê-xe.Kẻ hủy diệt đã đếnCướp đi trái mùa hạ và mùa nho của ngươi.

33. Niềm vui mừng hân hoan đã biến mấtKhỏi ruộng đồng màu mỡ xứ Mô-áp;Ta đã làm cho rượu cạn khô trong các bàn ép;Không còn ai reo vui khi đạp trái nho nữa;Dù có tiếng reo hò cũng chẳng phải là tiếng reo vui.

34. Tiếng khóc than vang dậy từ Hết-bôn đến Ê-lê-a-lê và Gia-hát, từ Xoa cho đến Hô-rô-na-im và Ê-lát Sê-li-sia. Vì ngay cả dòng suối Nim-rim cũng khô cạn.”

35. Đức Giê-hô-va phán: “Ta sẽ tiêu diệt khỏi Mô-áp là kẻ dâng tế lễ ở nơi cao và dâng hương cho các thần của chúng.

36. Bởi vậy, lòng Ta vì Mô-áp mà trỗi tiếng sáo rên rỉ; vì dân Kiệt Hê-rết mà cất tiếng sáo thở than; vì của cải chúng thâu góp đã mất sạch cả rồi.

37. Đầu nào cũng cạo trọc, râu nào cũng cạo nhẵn; bàn tay nào cũng có dấu cắt, lưng nào cũng quấn vải sô.

38. Trên mỗi nóc nhà Mô-áp, tại các quảng trường không gì ngoài tiếng khóc than, vì Ta đã đập vỡ Mô-áp như chiếc bình mà không ai ưa nữa.” Đức Giê-hô-va phán vậy.

39. “Kìa, nó tan nát làm sao!Chúng khóc than như thể nào!Mô-áp nhục nhã quay lưng chạy!Mô-áp sẽ trở nên trò cườiVà nỗi hãi hùng cho mọi lân bang.”

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 48