Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 48:14-31 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

14. Làm sao các ngươi có thể nói: ‘Chúng tôi là anh hùng,Là những dũng sĩ nơi chiến trận’?

15. Mô-áp bị phá hoại, các thành bị xâm chiếm,Các thanh niên ưu tú nhất của nó bị giết,”Đức Vua, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán vậy.

16. “Tai ương của Mô-áp đã cận kề;Hoạn nạn nó đến rất nhanh.

17. Hỡi tất cả lân bang, hãy than khóc cho nó!Tất cả những ai biết danh nó,Hãy nói: ‘Cây gậy của quyền uy,Cây gậy của vinh quang đã gãy!’

18. Hỡi cư dân thành Đi-bôn!Hãy xuống khỏi nơi danh dựVà ngồi chỗ khô cằn.Vì kẻ hủy diệt Mô-áp đã xông lên đánh ngươi,Tàn phá đồn lũy ngươi.

19. Hỡi cư dân A-rô-e!Hãy đứng bên đường và quan sát,Hãy hỏi đàn ông chạy trốn và đàn bà lánh nạn,rằng: ‘Việc gì đã xảy ra vậy?’

20. Mô-áp xấu hổ vì bị tàn phá,Hãy than khóc kêu la!Hãy rao bên bờ Ạt-nônrằng Mô-áp bị hoang tàn.

21. Án phạt đã giáng trên cao nguyên, trên Hô-lôn, Gia-sa và Mê-phát,

22. trên Đi-bôn, Nê-bô và Bết Đíp-la-tha-im,

23. trên Ki-ri-a-ta-im, Bết Ga-mun và Bết Mê-ôn,

24. trên Kê-ri-giốt, Bốt-ra, và trên tất cả các thành gần xa của Mô-áp.”

25. Đức Giê-hô-va phán: “Sừng của Mô-áp bị chặt rồi, cánh tay nó đã gãy.

26. Hãy cho nó uống say, vì nó tự lên mình chống lại Đức Giê-hô-va. Hãy để cho Mô-áp dầm mình trong đồ nó mửa ra và làm trò cười cho thiên hạ.

27. Chẳng phải Y-sơ-ra-ên từng là trò cười cho ngươi sao? Có bao giờ nó bị bắt giữa những kẻ trộm đâu mà mỗi lần nhắc đến nó thì ngươi lắc đầu?

28. Hỡi dân cư Mô-áp,Hãy lìa bỏ thành thị và ẩn mình trong hốc đá;Hãy như chim bồ câuLàm tổ trên miệng vực thẳm.

29. Chúng ta có nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp —Nó vô cùng kiêu ngạo —Về thói xấc xược, kiêu căng, ngạo mạn,Và lòng tự cao tự đại của nó.”

30. Đức Giê-hô-va phán:“Ta biết tính xấc láo của nó,Những lời khoác lác rỗng tuếchVà những việc sai trái của nó.

31. Do đó, Ta khóc thương cho Mô-áp,Vì cả dân Mô-áp mà kêu la.Người ta khóc than cho dân Kiệt Hê-rết.

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 48