13. Mô-áp sẽ bị xấu hổ vì Kê-mốt,Như nhà Y-sơ-ra-ên bị xấu hổVì Bê-tên mà chúng trông cậy.
14. Làm sao các ngươi có thể nói: ‘Chúng tôi là anh hùng,Là những dũng sĩ nơi chiến trận’?
15. Mô-áp bị phá hoại, các thành bị xâm chiếm,Các thanh niên ưu tú nhất của nó bị giết,”Đức Vua, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán vậy.
16. “Tai ương của Mô-áp đã cận kề;Hoạn nạn nó đến rất nhanh.
17. Hỡi tất cả lân bang, hãy than khóc cho nó!Tất cả những ai biết danh nó,Hãy nói: ‘Cây gậy của quyền uy,Cây gậy của vinh quang đã gãy!’
18. Hỡi cư dân thành Đi-bôn!Hãy xuống khỏi nơi danh dựVà ngồi chỗ khô cằn.Vì kẻ hủy diệt Mô-áp đã xông lên đánh ngươi,Tàn phá đồn lũy ngươi.
19. Hỡi cư dân A-rô-e!Hãy đứng bên đường và quan sát,Hãy hỏi đàn ông chạy trốn và đàn bà lánh nạn,rằng: ‘Việc gì đã xảy ra vậy?’
20. Mô-áp xấu hổ vì bị tàn phá,Hãy than khóc kêu la!Hãy rao bên bờ Ạt-nônrằng Mô-áp bị hoang tàn.
21. Án phạt đã giáng trên cao nguyên, trên Hô-lôn, Gia-sa và Mê-phát,
22. trên Đi-bôn, Nê-bô và Bết Đíp-la-tha-im,
23. trên Ki-ri-a-ta-im, Bết Ga-mun và Bết Mê-ôn,
24. trên Kê-ri-giốt, Bốt-ra, và trên tất cả các thành gần xa của Mô-áp.”
25. Đức Giê-hô-va phán: “Sừng của Mô-áp bị chặt rồi, cánh tay nó đã gãy.
26. Hãy cho nó uống say, vì nó tự lên mình chống lại Đức Giê-hô-va. Hãy để cho Mô-áp dầm mình trong đồ nó mửa ra và làm trò cười cho thiên hạ.
27. Chẳng phải Y-sơ-ra-ên từng là trò cười cho ngươi sao? Có bao giờ nó bị bắt giữa những kẻ trộm đâu mà mỗi lần nhắc đến nó thì ngươi lắc đầu?