Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 2:24-35 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

24. Như con lừa rừng quen sống trong hoang mạcHít gió khi động đực,Ai có thể kìm hãm cơn thèm khát nó được?Muốn tìm nó không có gì khó nhọc,Cứ đến trong tháng nó động đực thì sẽ tìm được nó.

25. Hãy giữ chân ngươi không đi chân đất,Cổ ngươi không bị khát!Nhưng ngươi nói: ‘Vô ích!Tôi đã yêu thích các thần ngoại bangVà sẽ đi theo chúng.’

26. Kẻ trộm xấu hổ khi bị bắt quả tang thế nào.Thì nhà Y-sơ-ra-ên,Gồm vua chúa, giới lãnh đạo,Các thầy tế lễ, các nhà tiên tri, cũng sẽ xấu hổ như thế.

27. Chúng nói với khúc gỗ: ‘Ngài là cha tôi,’Với cục đá: ‘Ngài đã sinh ra tôi.’Vì chúng đã quay lưng,Thay vì quay mặt lại với Ta.Nhưng trong lúc hoạn nạn, chúng lại nói:‘Xin mau cứu giúp chúng con!’

28. Vậy chứ các thần mà các ngươi tự lập raĐâu cả rồi?Nếu chúng có thể cứu các ngươi trong lúc hoạn nạnThì hãy để chúng đến cứu giúp đi!Vì hỡi Giu-đa, ngươi có bao nhiêu thànhThì cũng có bấy nhiêu thần kia mà!

29. Sao ngươi còn dám tranh luận với Ta?Tất cả các ngươi đều phản nghịch Ta.”Đức Giê-hô-va phán vậy.

30. “Ta đã đánh con cái các ngươi thật vô ích,Chúng không chịu sửa dạy,Gươm các ngươi đã giết các nhà tiên triNhư sư tử vồ mồi.

31. Hỡi các người trong thế hệ nầy! Hãy suy ngẫm lời của Đức Giê-hô-va:Có phải đối với Y-sơ-ra-ên, Ta là một hoang mạc,Một vùng đất tối tăm mù mịt chăng?Thế sao dân Ta lại nói: ‘Chúng tôi muốn đi đâu thì đi,Chúng tôi sẽ không đến với Ngài nữa’?

32. Có trinh nữ nào quên đồ trang sức,Hay có cô dâu nào quên áo cưới của mình không?Nhưng dân Ta đã quên TaTừ bao ngày không đếm được.

33. Thật ngươi đã khéo vạch đường mở lốiĐể tìm kiếm tình yêu!Ngươi còn dạy các đường lối đóCho cả những người đàn bà xấu nết.

34. Trên vạt áo ngươiCũng vấy máu của người nghèo vô tội,Dù ngươi không bắt quả tang họ đào ngạch khoét vách,Nhưng bất chấp tất cả.

35. Ngươi vẫn nói: ‘Tôi vô tội,Cơn giận của Ngài đã lìa khỏi tôi!’Nầy, vì ngươi nói: ‘Tôi không có tội.’Nên Ta sẽ phán xét ngươi

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 2