Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 14:1-8 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

1. Đây là lời Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi về cơn hạn hán:

2. “Giu-đa lâm cảnh tang tóc,Cổng thành tiêu điều;Dân chúng đều khóc than cho xứ sở,Và vang lên tiếng kêu la của Giê-ru-sa-lem.

3. Người quyền quý sai đầy tớ đi kiếm nước;Chúng đi đến hồ,Nhưng không có nước,Mang bình không trở về;Chúng thẹn thùng, bực dọc,Trùm đầu lại.

4. Mặt đất nứt nẻ,Vì không có mưa rơi xuống đất,Các nông dân xấu hổ,Trùm đầu lại.

5. Nai cái đẻ con ngoài đồng rồi bỏ con lại,Vì không có cỏ.

6. Lừa rừng đứng trên các đồi trọc,Thở hổn hển như chó đồng,Mắt lờ đờVì không có cỏ.”

7. “Lạy Đức Giê-hô-va, dù tội ác chúng con làm chứng nghịch lại chúng con,Xin vì danh Ngài mà hành động!Vì nhiều lần chúng con bất trung với Ngài;Chúng con đã phạm tội với Ngài.

8. Lạy Chúa, Ngài là niềm hi vọng của Y-sơ-ra-ên,Đấng giải cứu trong cơn hoạn nạn,Sao Ngài như một người khách lạ trong xứ nầy,Như một lữ khách ngủ tạm qua đêm?

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 14