Cựu Ước

Tân Ước

Giê-Rê-Mi 10:18-25 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

18. Vì Đức Giê-hô-va phán thế nầy:“Kìa, lần nầyTa sẽ ném dân cư của đất nầy đi xa,Ta sẽ làm cho chúng khốn đốn,Để chúng thức tỉnh.”

19. Khốn khổ cho tôi vì tôi mang thương tích!Vết thương tôi trầm trọng!Nhưng tôi nghĩ: “Chắc đây là nỗi đau,Mà tôi phải gánh chịu.”

20. Lều của tôi bị phá hủy,Các dây căng lều của tôi đều bị đứt;Con cái tôi lìa bỏ tôi,Chúng không còn nữa.Không còn ai dựng lại lều,Cũng chẳng còn ai căng màn cho tôi.

21. Các người chăn bầy đều ngu dại,Không tìm cầu Đức Giê-hô-va.Vì vậy mà chúng không được thịnh vượng,Cả đàn chiên của chúng tan tác.

22. Nầy, có tiếng đồn bay đến,Một chấn động mạnh từ đất phương bắc,Làm cho các thành của Giu-đa ra hoang tàn,Trở nên hang chó rừng.

23. Lạy Đức Giê-hô-va, con biết con đường của loài người đi không do họ làm chủ,Họ không thể điều khiển các bước chân của mình.

24. Lạy Đức Giê-hô-va, xin sửa dạy con, nhưng trong chừng mực;Chứ không phải trong cơn giận,Kẻo Ngài làm cho con tiêu tán.

25. Xin Ngài giáng cơn thịnh nộ trên các nước không nhận biết Ngài,Và trên các dân tộc không kêu cầu danh Ngài.Vì chúng đã nuốt Gia-cốp,Và còn nuốt nữa;Chúng tuyệt diệt Gia-cốp,Làm cho chỗ ở nó ra điêu tàn.

Đọc chương hoàn toàn Giê-Rê-Mi 10