Cựu Ước

Tân Ước

Dân Số Ký 21:4-17 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

4. Từ núi Hô-rơ, dân Y-sơ-ra-ên đi về hướng Biển Đỏ để vòng qua xứ Ê-đôm. Nhưng giữa đường dân chúng ngã lòng.

5. Dân chúng chống đối Đức Chúa Trời và Môi-se. Họ nói: “Tại sao ông đem chúng tôi ra khỏi Ai Cập để chết trong hoang mạc nầy? Vì ở đây không có bánh cũng không có nước và chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn đạm bạc nầy.”

6. Đức Giê-hô-va sai rắn lửa đến trong dân chúng và cắn chết nhiều người Y-sơ-ra-ên.

7. Dân chúng đến với Môi-se và nói: “Chúng tôi phạm tội vì đã xúc phạm đến Đức Giê-hô-va và ông. Xin ông kêu cầu Đức Giê-hô-va khiến rắn lìa xa chúng tôi.” Vậy Môi-se cầu nguyện cho dân chúng.

8. Đức Giê-hô-va phán với Môi-se rằng: “Hãy làm một con rắn lửa rồi treo nó trên một cây sào. Ai bị rắn cắn mà nhìn nó thì sẽ được sống.”

9. Vậy Môi-se làm một con rắn bằng đồng rồi treo lên một cây sào. Người nào bị rắn cắn mà nhìn con rắn bằng đồng thì được sống.

10. Kế đó, dân Y-sơ-ra-ên ra đi và đóng trại tại Ô-bốt.

11. Từ Ô-bốt, họ ra đi và đóng trại tại Y-giê A-ba-rim, trong hoang mạc đối diện Mô-áp, về hướng mặt trời mọc.

12. Từ đó họ ra đi và đóng trại tại thung lũng Xê-rết.

13. Rồi họ đi tiếp và đóng trại phía bên kia sông Ạt-nôn, trong hoang mạc. Hoang mạc nầy trải rộng đến địa phận dân A-mô-rít. Sông Ạt-nôn là biên giới của dân Mô-áp, nằm giữa địa phận Mô-áp và địa phận dân A-mô-rít.

14. Vì thế, trong sách Chiến Trận Của Đức Giê-hô-va có chép:“Va-hép ở tại Su-phaVà thung lũng sông Ạt-nôn,

15. Cùng những triền dốcChạy xuống phía A-rơVà đụng ranh giới Mô-áp.”

16. Từ đó, dân Y-sơ-ra-ên tiếp tục đến Bê-e Đó là cái giếng mà Đức Giê-hô-va đã phán với Môi-se rằng: “Hãy tập hợp dân chúng và Ta sẽ cho chúng nước uống.”

17. Bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên hát bài nầy:“Hỡi giếng, hãy tuôn nước lên!Hãy hát mừng giếng nước!

Đọc chương hoàn toàn Dân Số Ký 21