Cựu Ước

Tân Ước

Châm Ngôn 26:4-21 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

4. Đừng đáp lời kẻ ngu dại như sự ngu dại của nó,Kẻo chính con cũng giống nó chăng.

5. Hãy đáp lại kẻ ngu dại xứng với sự ngu dại của nó,Kẻo nó tưởng rằng nó khôn ngoan.

6. Người nào nhờ kẻ ngu dại chuyển tin tức,Chẳng khác gì chặt chân mình và chuốc sự tổn hại.

7. Như chân người què đong đưa vô dụng,Câu châm ngôn trong miệng kẻ ngu dại cũng vậy.

8. Tôn trọng kẻ ngu dạiGiống như bỏ viên ngọc vào đống đá.

9. Câu châm ngôn nơi miệng kẻ ngu dạiKhác nào một cái gai đâm vào tay người say rượu.

10. Ai mướn người ngu dại và khách qua đườngGiống như lính bắn cung gây thương tích mọi người.

11. Kẻ ngu dại lặp lại việc ngu dại của mìnhKhác nào con chó đã mửa ra rồi liếm lại.

12. Con có thấy người nào khôn ngoan theo mắt mình chăng?Kẻ ngu dại còn có sự trông cậy hơn nó.

13. Kẻ lười biếng nói: “Có con sư tử ngoài đường!Có một con sư tử trong đường phố!”

14. Kẻ lười biếng lăn trở trên giường mìnhKhác nào cửa xoay trên bản lề.

15. Kẻ lười biếng thò tay mình vào đĩa,Mệt nhọc lắm để đưa nó lên miệng.

16. Kẻ lười biếng tự nghĩ mình khôn ngoanHơn bảy người đối đáp cách hợp lý.

17. Kẻ nổi giận về cuộc tranh cãi không liên hệ đến mìnhKhác nào người nắm tai của con chó chạy rông.

18. Kẻ điên cuồng phóng hỏa,Bắn tên, gây chết chóc,

19. Khác nào kẻ lường gạt người lân cận mình,Rồi lại nói: “Tôi đùa đấy mà!”

20. Lửa tắt vì thiếu củi;Không có kẻ mách lẻo, cuộc tranh cãi cũng ngưng.

21. Đốt than cho than cháy đỏ, chụm củi để lửa cháy bùng,Kẻ hay tranh cạnh gây ra điều cãi cọ cũng như thế.

Đọc chương hoàn toàn Châm Ngôn 26