Cựu Ước

Tân Ước

Ca Thương 4:15-22 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

15. Người ta kêu lên: “Tránh ra! Đồ ô uế đấy!Tránh ra! Tránh xa ra! Đừng đụng đến!”Vì thế, họ trốn tránh và lưu lạc đó đây;Dân chúng trong các nước nói:“Chúng không được trú ngụ ở đây nữa.”

16. Chính Đức Giê-hô-va đã phân tán chúng,Ngài không đoái xem chúng nữa.Thầy tế lễ không dám ngẩng mặt lên,Người già cả không được kính mến.

17. Mắt chúng tôi mòn mỏi,Vô vọng chờ mong sự cứu giúp!Từ vọng canh, chúng tôi ngóng đợiMột dân không thể cứu chúng tôi.

18. Người ta dòm ngó bước chân chúng tôiĐể chúng tôi không thể đi trên phố;Sự cuối cùng của chúng tôi đã gần! Ngày chúng tôi đã hết!Kết cục của chúng tôi đã đến!

19. Kẻ đuổi theo chúng tôiNhanh hơn chim đại bàng trên trời cao.Chúng truy đuổi chúng tôi trên các núi,Rình rập chúng tôi trong hoang mạc.

20. Người chịu xức dầu của Đức Giê-hô-va, tức là hơi thở của chúng tôi,Đã mắc bẫy chúng;Đó là người mà chúng tôi thường nói:“Núp dưới bóng người chúng ta sẽ sống giữa các nước.”

21. Hỡi con gái Ê-đôm, cư ngụ trong đất Út-xơ,Cứ vui mừng hớn hở đi;Nhưng chén thịnh nộ cũng sẽ đến tay ngươi,Ngươi cũng sẽ say sưa và trần truồng.

22. Hỡi con gái Si-ôn, hình phạt ngươi đã trọn,Ngài không giữ ngươi ở chốn lưu đày nữa!Nhưng, hỡi con gái Ê-đôm, Ngài sẽ trừng phạt ngươi;Vạch trần gian ác ngươi!

Đọc chương hoàn toàn Ca Thương 4