Cựu Ước

Tân Ước

Ca Thương 1:1-9 Kinh Thánh Bản Truyền Thống Hiệu Đính (RVV11)

1. Ôi! Xưa là thành đông đúc,Nay ngồi quạnh quẽ một mình!Xưa đầy quyền thế giữa các dân,Nay như một góa phụ!Xưa là nữ chúa giữa các tỉnh,Nay là kẻ lao dịch khổ sai!

2. Nàng khóc nức nở suốt đêm,Nước mắt tràn đôi má.Bao người yêu thuở trước,Không ai an ủi nàng.Bạn bè phản bội nàng,Trở thành bọn nghịch thù.

3. Giu-đa bị lưu đày khốn khổ,Chịu nô dịch nặng nề.Sống nhờ giữa các dân,Không tìm được nơi an nghỉ.Những kẻ truy đuổi đã bắt được nàng,Khi nàng lâm vào bước đường cùng.

4. Đường phố Si-ôn tang tócVì không còn ai đến trong ngày lễ hội.Mọi cửa thành hoang vu,Các thầy tế lễ thở than;Các trinh nữ khổ đau,Thân phận nàng chìm trong cay đắng.

5. Đối thủ nàng trở thành kẻ thống trị,Kẻ thù nàng được thịnh vượng,Vì Đức Giê-hô-va làm cho nàng khốn khổBởi tội lỗi nàng nhiều quá.Con cái nàng bị bắt,Đưa đi lưu đày trước mặt kẻ thù.

6. Ánh hào quang của con gái Si-ônĐã biến mất.Các thủ lĩnh nàng như đàn naiKhông tìm ra đồng cỏ;Không còn sức chạy trốnTrước những kẻ săn đuổi.

7. Trong những ngày khốn khổ lang thang,Giê-ru-sa-lem nhớ lại những báu vậtMà xưa kia mình thừa hưởng.Khi dân nàng rơi vào tay kẻ thù,Chẳng một ai tiếp cứu,Quân thù nhìn nàng chế nhạoCảnh hoang vu của nàng!

8. Giê-ru-sa-lem phạm tội nặng nề,Vì vậy, đã trở nên ô uế;Mọi kẻ từng tôn kính nàng nay khinh dể cười chê,Vì chúng thấy nàng trơ trụi.Chính nàng cũng thở thanVà ngoảnh mặt đi.

9. Vết bẩn còn trên váy nàng;Nàng chẳng nghĩ đến tương lai;Nàng đã sa sút khác thườngMà chẳng ai an ủi!“Lạy Đức Giê-hô-va, xin đoái xem nỗi ưu phiền của con,Vì kẻ thù đã huênh hoang tự đắc!”

Đọc chương hoàn toàn Ca Thương 1