Cựu Ước

Tân Ước

Rô 11:1-12 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

1. Vậy, tôi xin hỏi: “Đức Chúa Trời có loại bỏ dân Ngài không? Không bao giờ! Vì chính tôi là người Y-sơ-ra-ên, dòng dõi Áp-ra-ham, thuộc chi tộc Bên-gia-min.

2. Đức Chúa Trời không bỏ dân tộc Ngài biết trước. Anh em không biết Kinh Thánh nói gì về Ê-li khi ông thưa kiện dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Chúa Trời sao?”

3. Lạy Chúa: “Họ đã sát hại các tiên tri Chúa, đào phá bàn thờ Ngài; chỉ còn lại một mình tôi mà họ cũng tìm giết luôn.” Nhưng Đức Chúa Trời đáp lời thế nào?

4. “Ta đã dành riêng cho Ta bảy ngàn người nam chẳng chịu quỳ lạy Ba-anh.”

5. Ngày nay cũng thế, có thành phần sót lại được lựa chọn theo ân sủng.

6. Nếu đã theo ân sủng thì không theo công đức nữa, bằng không thì ân chẳng còn là ân.

7. Điều này có nghĩa gì? Dân Y-sơ-ra-ên chẳng tìm được điều họ tìm; những người được chọn thì tìm được, phần còn lại, thì lòng chai đá,

8. như Kinh Thánh đã chép: “Đức Chúa Trời đã khiến tâm trí họ u mê, Mắt mù, Tai điếc Cho đến ngày nay.”

9. Đa-vít cũng nói: “Cầu cho bàn tiệc họ trở thành cạm bẫy, Lưới bủa, đá vấp chân và dịp báo trả cho họ.

10. Cầu cho mắt họ mờ không thấy được Và lưng họ cứ khòm luôn!”

11. Tôi lại hỏi: “Có phải họ đã bị sẩy chân để rồi ngã nhào xuống không? Không bao giờ! Do họ vấp phạm mà sự cứu rỗi đến với các dân tộc ngoại quốc, để làm họ ganh đua.

12. Nhưng nếu sự vấp phạm của họ làm giàu cho thế gian và sự thất bại của họ làm cho các dân tộc ngoại quốc phong phú, một khi họ được đông đủ thì sự phong phú càng vĩ đại đến chừng nào?”

Đọc chương hoàn toàn Rô 11