42. Vì vậy, Đức Chúa Trời đã ngoảnh mặt với họ và phó mặc họ thờ lạy thiên binh, như có chép trong các sách tiên tri rằng:‘Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, có phải các ngươi đã dâng sinh tế và lễ vật cho TaTrong bốn mươi năm ở nơi hoang mạc không?
43. Thế mà các ngươi lại khiêng kiệu của thần Mo-lóc,Và ngôi sao của thần Rom-phan,Tức là những hình tượng mà các ngươi làm ra để thờ.Vì vậy, Ta cũng sẽ đày các ngươi qua bên kia Ba-by-lôn.’
44. Tổ phụ chúng ta đã có Lều Chứng Ước trong hoang mạc, như Chúa đã truyền lệnh cho Môi-se phải làm đúng theo kiểu mẫu mà ông đã thấy.
45. Tổ phụ chúng ta đã nhận lấy đền tạm ấy và cùng với Giô-suê đem nó vào xứ họ đã chiếm lấy của các dân mà Đức Chúa Trời đã đuổi khỏi họ. Đền tạm ấy tồn tại cho đến đời Đa-vít,
46. người được ơn trước mặt Đức Chúa Trời, và ông xin tìm một nơi ngự cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
47. Sau đó, vua Sa-lô-môn xây cho Chúa một ngôi nhà.